Chảy về đây rất chậm
thời cứ rớt và rã ra
từng mảnh
ta khô những đêm
không một giọt âm
cũng tưởng là em đã đến
với ánh mắt màu đen
rất phù thủy
như vầng trăng hoang dã
rất nhớ một sơi tơ
mọc rất vô tình
trên vũng lầy một thuở
em mơ mộng làm cái việc
không ngây thơ chút nào
thì những bóng nước
có chủ ý hay không
mới khai sinh
cũng biết được
em đang khao khát
một cái gì rất thực
nằm một nơi
rất mong manh
muốn cắn thời để sống
trái xuân xanh đang thèm
một chút phối ngẫu
vẫn vũ một nhịp
nơi trần thế kiêu sa
là hiện thể với tiếng rên
dường như cũng rất
thanh tịnh
khúc nào ta không đến
và em ướt như mùa phù hoa
trên sàn hoan lạc
chỉ có màu thâm
chảy về đây rất chậm
không theo tim
em đang ủ màu nhớt
cứ nằm xuống
và lặng trôi vào cõi vô minh
(SG 31/3/2019)
Thứ Năm, 11/07/2019

