Chiều cô liêu
khu vườn này
nơi lưu dấu nhan sắc em
một thời
gió tụ hơi sương
qua môi
qua suối nguồn mượt
và hơi thở hương
em kiêu sa như vàng trâm
hoang dại trên bãi cỏ
lưu luyến chờ
chuyến xe hồng trần
đi vào cõi mơ hồ
tiếng chim đêm
trôi vô biên vào
nơi em thật hơn bao giờ
và ảo như chiêm bao
hoan lạc từng sợi chảy
ca dao hồng
vào em giọt lệ
rơi trên
sa trường mộng
có phải em vừa trở về
từ rừng buôn
từ trùng dương
và huy hoàng chảy
xác thân thời ái ân
rót rất đậm
vào nơi rất cạn
nơi rất thật
của một thời loạn lạc
em vẫn mới
tình sợi vẫn tươi
qua làn khói
long lanh môi
trắng tà áo
bay trong gió
lửng lơ
chiều cô liêu !
Thứ Năm, 18/05/2017