Cứ ở đó đi em
buổi chiều rơi
em như phiến lá bay về trà vinh
gió biếc ngày nặng hạt mưa
cứ ở đó đi em
nh.tay ngàn không bao giờ về
vì trời paris đã sụp đổ
sài gòn chỉ còn là ảo ảnh
và gót chân em
nứt nẻ trên hè phố
nóng chảy trên ruộng đồng
héo khô miền cửu long
gầy miền gió bấc thanh giang
nhập vào
thi nại cô liêu
tiếng hàn lệ vang vọng một thời
trinh ơi em đã tái sinh chưa
là con sâu
hay cái bướm bay vào cõi vô minh
cần lao đen
cựa quậy
tìm trang chu gõ khúc bồn ca
bên lá bùa bạc mệnh
nuối tiếc ngày
rong chơi trên biển cát
ôi nhan sắc ướt
môi tinh sương
như sam
hoàng triết ơi
ta bỗng xuyên qua nhau
và cuộn tròn
trong chiếc chăn vô hình
của aphrodite bao la
là đà
vật vã
trên đại dương
trắng xóa !
Thứ Ba, 28/03/2017