Cung thềm hoang dại
qua em một đêm rất tịch mịch
một hơi thở rất thơm tho
nước đã chảy và lời đã ướt
cung thềm hoang dại hồng tơ
óng ánh suối vàng cứ ngỡ
thơ rơi ướt má em rồi
nhịp chờ tái sinh nối lại
xuân xanh về với vàng thu
nằm trong ấy mong mai sau
nhớ trăng cổ tích chở sầu sang đây
đêm thanh ở lại chốn này
cùng hòa điệp khúc vui vầy với ai
mở cái u nùng ra xem chơi
một vùng non nước rất tươi vui
chim vàng sao hót nơi sâu thẳm
cho đậm tình rơi trong suối mê
một lần cũng thực vào nơi
gió run tóc ướt rối bời cỏ hoa
cũng hồng thắm cũng kiêu sa
cũng ngăn nửa lối cũng ra nửa hồi
hồi nhập mộng lưu linh ta nhắp
khúc tình rời khi thấp khi cao
khi nhanh vào suốt phương nào
khi trầm bỡ ngỡ tìm vào xuân thu
một vùng đậm nhạt phù du
bỏ quên giấc bướm giữa mù sa đêm
nồng nồng cửa khép môi mềm
hoa rơi thu khát bóng chìm nơi đâu
(SG 10/8/2019)

