Đôi bồng nhân
đôi gò này vẫn mềm hương
bềnh bồng nhân mới về thương bến nào
say tuyệt thế mê hồng đào
núm tình phiêu lãng ra vào mê cung
ai chờ đây ai chờ cùng
diệu tươi môi khẽ vô thường tóc xanh
lại cho vào ngôi lung linh
môi khô uống sợi tơ tình trăm năm
nhân là diệu diệu là nhân
là duyên không hỡi đêm tàn hoang vu
nằm say gối tóc sa mù
vui trong nhạc suối tạ từ ngây thơ
vùi thân xác nơi hồng tơ
nát hồn dưới ánh trăng mờ cuối đông
(SG 14/7/2018)
Thứ Bảy, 14/07/2018