hồn đi qua đồi c
ta đến đồi c một trưa hè
chỉ có lửa tàn
đạn nát
và oan khiên vật vờ bên chiến lũy
ta là diễm hay là vinh đây
ngậm hạt bụi đỏ
ta phun những vệt hồn uất hận
lên tàn cây không còn màu xanh
không còn sự sống
chỉ còn tiếng gió e thẹn
hôn đất lở
và mây đen đang trôi
ta tìm một con suối
mơ một giọt cam lồ
nhưng suối đã khô
ở đây chỉ có mây hồng
và những xác cháy
mùi khét
giao thông hào
kẽm gai
vây bủa
ta rùng mình ớn lạnh giữa hư vô
có còn một nấm mộ hoang nào không
ta muốn chui vào
an nghỉ
trốn nhân gian
trốn sự thế đa đoan
ta lại đến đồi c một chiều đông
nghe tiếng quạ hát bên sườn non
nghe đất đỏ cao nguyên
chảy những quặng nhôm màu máu
về đâu
ta chẳng biết về đâu
oanh liệt một thời thao thức
về đâu ?
Chủ Nhật, 02/08/2015