Lời thì thầm của thời

.

bên kia bức tường là dòng sông định mệnh cỏ tơ xanh mịn che kín mặt nước lặng trôi về cuối phương buôn bỗng dưng tâm không bay theo em trong hiện là nơi rất sâu và ẩm ướt giọt trăng không bao giờ soi tới mở khép cuộc phục diễn siêu cõi thiện và cõi tình ngã màu trắng đục không một âm sắc lạnh lùng chìm vào tinh cốc vô vi 

.

ngày ấy ta cho nhau một vết thương trên má một chút mặn trên môi một chút lửa nồng trên da thịt một chút nước hồng nhớ nhung trong cõi mơ hồ khi vào tận trong nhau hoang dại rã rời đắm đuối hốt nhiên thành hai tảng đá vô tri lăn tròn xuống triền dốc bơ vơ  

.

chảy trần trụi trong khói lửa không màu không mùi rời xa và xa mãi theo dòng sử lịch vô thanh vô biên của cuộc chiến điên cuồng bất phân thắng bại giữa ánh sáng và bóng tối giữa nhan sắc huy hoàng và bầy sói dại thời khai nguyên

.

tranh cướp thảo nguyên cây khô và đầm muối  mặn tình tinh khôi và sự mê muội hoan lạc trinh tuyền trong rừng nghiêm nắng tía cho vương triều bắc phương hào hoa và thèm khát lực quyền thô bạo chơi trò vờn mộng hồ điệp xoay vòng trong mộ đá thâm u  

.

đưa đôi tay chắn gió em hôn vào sợi tơ chảy ra những mệnh lệnh phất phơ nơi ghềnh cao con ó biển hát bài hừng đông tái sinh xoáy ngược tiền kiếp và hậu kiếp lộn nhào xuống đại dương đen che lấp thực tại khô héo kéo dài đến tận hôm nay

.

chờ ánh sáng về soi lại con đường mờ không lối ra ta vẫn tin em đang ẩn nấp đâu đó nhẹ nhàng cho uyên nhũ vô tình chảy mãi giọt ngọt vào linh hồn cô độc đang khao khát lập lại trật tự nơi đây giữa bầu trời và mặt đất thành một cõi người trong veo

.

em ơi sắp vào thập kỷ mới của mai hoa năm cánh những điện đài thành quách những sinh linh ngây thơ sẽ tan bay xóa nhòa khi hệ xích mơ hồ biến thành con quái long vỗ từng nhát dao vào kinh thơ mộng mị của hàn rịn máu thánh linh trên ghềnh thập tự vô minh

.

nỗi đau của hàn của em của ta của non sông kia kìa đang lặng vào không tính và hạt tình hạt triết hạt thơ biến hiện nên vũ trụ rất lạ trong cõi lung lơ dệt bằng tinh chất của vô thức và không óng ánh như hạt ngọc nơi ấy của người tình thiên thu vừa thức giấc cuộn vào cầu vồng muôn sắc

.   

hữu nở từ thâm noãn sâu hun hút hát bài khải ca cho ngày hoàng trâm trở về từ non tây cao ngất anh vàng cất lời thì thầm của thời bên loài hoa rũ dưới ánh mắt ngủ dại cắn vào hạt chay đỏ lưu vong

.    

tiễn biệt hàn tiễn biệt trâm tiễn biệt nỗi đau thời thanh giang bao quanh đầm muối trắng chẳng biết chảy về đâu vì biển nam kia thoáng chốc đã trôi vào hàm cá hư vô kéo dài đến tận chân trời viễn bắc

 

Thứ Sáu, 25/08/2017 Hoàng Thụy

TÁC PHẨM ĐĂNG CÙNG NĂM

Tiêu đề bài thơ Ngày đăng
Thời vong thân 22/12/2017
Cõi tình không 15/12/2017
Vết mộng trắng 11/12/2017
Cõi mê 5/12/2017
Mùa giao 28/11/2017
Mưa ly hương 20/11/2017
Như hồn ai thao thức 15/11/2017
Hữu hương và em 31/10/2017
Loạn nhịp vô 14/10/2017
Em thời và một màu đen 23/09/2017
Như con đường mộng mị 2/08/2017
Nhan sắc không 24/07/2017
Mùi ngọc lan 8/07/2017
Trò chơi ảo hóa 6/07/2017
Lui mãi phía ngàn xưa 28/06/2017
Nơi sâu thẳm một nỗi nhớ 21/06/2017
Tìm mãi một lối về 11/06/2017
Nơi rất nhỏ và vùng rất huyền 22/05/2017
Chiều cô liêu 18/05/2017
Nâng cốc hư vô bên thi nại 18/05/2017
Ký ức trắng 30/04/2017
Vũng sáng trôi vào em 24/04/2017
Khúc ca xanh 22/04/2017
Vô tận em 20/04/2017
Phù du bướm 19/04/2017
Chảy vào em 18/04/2017
Cứ ở đó đi em 28/03/2017
Và ta bỗng hư vô 23/03/2017
Tiếng đêm xôn xao 23/03/2017
Vàng trâm bỗng trắng 19/03/2017
Như lời rất nhỏ 10/03/2017
Gió về nhanh quá 26/02/2017
Một thời thao thức 25/02/2017
Miền maya 18/02/2017
Thời nhan sắc 11/02/2017
Mảnh xuân rơi 11/02/2017