Những giọt chia ly màu đất
hình như đêm
nước vẫn chảy
thu vẫn mong manh
nhẹ rót vào tim
những giọt chia ly màu đất
năm mươi năm trôi dài
giữa vùng lãng quên
kìa là cát
này là sương hồng vây quanh
một nụ như chờ
hữu ngày nào vẫn
ẩn hiện
vào một nơi vẫn thấy
mập mờ bóng dáng kiêu sa
trên hơi thở
của từ ngữ đổi thay
biến quá khư
thành ảo hóa mê say
là mùa thu chăng
sao vẫn còn hương
mầm sống cựa quây
như côn trùng ngủ đông
vừa thức dây
đã thấy một mùa xuân
xanh theo kiểu
như là
cũng ngại ngùng
như thục nữ biết mình
đang bước qua một vùng
có hoa lá đổi màu
và thiên nhiên
đang méo mó
sau một đêm lầm lỗi
dường như đã quên
một thời
mộng mị bên kia
(SG 7/7/2019)
Thứ Hai, 08/07/2019

