Phun ánh sáng lên bầu trời đen
thức dậy nằm co
trong chiếc mền xanh
vận nội công
phun một tràng ánh sáng
lên bầu trời
rất đen của bốn mươi năm
lá đã chết
và tiếng cười đã tắt
khi em ngồi nhai lại
những con chữ màu tro
con chữ cũng vô tình
chuyên chở những ý nghĩa rất lạ
bao quanh những trang mạng
và chảy vào trang giấy trơ
môi em tìm ký ức
quét tình yêu
lên tảng đá đa tình
ra ngoài phương bắc
vào trong phương nam
hàm hồ vẽ những bức tranh
ngoằn nghèo
hơn cả tượng trưng
ra vẻ lịch sự
như một kẻ thượng lưu
bỡi xưa em là sao thái hư
hút nhựa tinh hoa từ mặt trăng
và lót ổ
đẻ
một ngàn con giun màu tím
vừa nở đã hát lời xưng tụng
cõi vu vơ
không có nước
chỉ đơn sơ là bạch nhũ
chơi vơi cuộc đó
cát đầy môi
(SG 22/7/2019)
Thứ Sáu, 27/09/2019