Ta nghe sóng dậy
hồ điệp trang hay hồ điệp phương
chợt ngát mùi hương tợ kì nam
thoáng hiện mắt nai đầy thi tứ
nhìn qua ngõ hạnh thấy hân phùng
em về vờn nét chữ tồn sinh
ánh chớp chiều ma soi biên đường
ngực tròn xoay nhịp mùa hy vọng
nhấn vào phím ấy khúc nam xuân
là vàng sao không phải là trâm
là rời thư quán buổi phân vân
là mây ảo mị tây sương kí
là phút nao nao dưới ánh hồng
không quên một thời thi nại vắng
những chiều phai nắng vọng trùng khơi
bên kia nhan sắc là mây khói
bên này thức trắng nhớ đêm mưa
qua cầu nhanh về nơi đô hội
vũng triết non cũng vội úa tàn
má tơ phớt nhẹ làn son mỏng
phất phơ một nhành cây ngô đồng
tạ từ em gió lau mùa thuận
áo lụa bay theo sóng sa mù
kìa môi ướp xác phơi cô quạnh
cuối đông về soi bóng mồ côi
nước điểm mi cong cuộc tình ảo
một túi càn khôn đựng chiêm bao
goa vào máy động khuya tre bến
phiên thát về kinh bỗng hư hao
có phải cứ vào nơi sâu thẳm
mặc như nhiên tinh thể vô cùng
chớp mắt lệ mộng đời héo úa
lần hôn tươi nhân cố vỡ tung
trầm y tưởng giống mùi dã thảo
ta nghe sóng dậy đôi bờ cao
phách bướm vàng hồn đùa vân cẩu
em xanh lơ và ta chơ vơ
(SG 10/12/2021)

