Thình lình xuất một bãi rất mong manh
nơi mép rìa rất dịu
ta nằm thả phần thân rất cũ
cũng còn bay được
trên đôi cánh em
vội vã cho một tàn khuya
ta đã lăn rất nhẹ
gần sát một nơi ta đã thấy
rất thực
nhưng vẫn phiêu linh
vài vệt nước
trắng như tia nào rịn ướt
cõi cấm xa hoa
một lần
ta vẫn ao ước
ra vào vô cực
cũng qua lại
như vầng hạnh phúc
treo giữa nhánh lung lơ
chảy xuống bờ có
và ra một nơi rất khó
nhưng dễ như chiêm bao
ôm trái gì rất nhẹ
mà nhay tan một mảnh hồng
tơi tả
vào nơi bầm dập rất phiêu bồng
bỗng xoáy tận cùng
trơ suốt đó
và thình lình xuất một bãi
rất mong manh
là dao du
là lênh đênh
trên bờ vực xoáy
rất ngu ngơ
(SG 16/4/2019)
Thứ Ba, 07/05/2019

