Thôi em lá đừng xanh

đem sắc ra mà lưu

đem nhan ra mà đày

kéo sợi tơ qua đóa hồng

cũng vừa nở chiều đông

 

thôi em lá đừng xanh

môi đừng hồng

một rừng cỏ đang đòi

tiêu dao

 

vành cứ khép

môi cứ trông

dáng xuân mịn như má

phơi sợi tơ vàng chiều hôm

 

lông bạc

nước bay phơi phới

một cứng một mềm

ai nhớ ai quên

trên tầng cao mây tím

hát vu vơ

bài tình thu

 

mảnh khảnh một sợi

lồng vào một nơi

rất thâm u

để mai tử về

gánh ánh trăng

đổ vào nơi huyền diệu

 

cứ lầm lũi

bước một mình

nghe sầu đêm về

chất nặng đôi vai

tiếng dương cầm

vọng lại

làm vỡ nát

một vành môi

(SG 14/1/2020)

Thứ Bảy, 01/02/2020 Hoàng Thụy

TÁC PHẨM ĐĂNG CÙNG NĂM

Tiêu đề bài thơ Ngày đăng
Giọt lời 4/10/2020
Như là như không 4/10/2020
Cung vô ưu 31/05/2020
Trái tim mùa xuân 31/05/2020
Một miền chiêu dụ 31/05/2020
Một sợi hoàng hôn 31/05/2020
Xuân thu xa cách 31/05/2020
Lời tự sự của đất 3/02/2020
Một lần đến như ảo 16/01/2020
Những lời rớt trên đồi cát 9/01/2020
Kinh cũng dịch ra lá 8/01/2020