Từng nhịp lung linh
mời em vào anh xem mộng
xả một vệt trắng vào nơi không
muốn trám môi em màu lửa
cháy cả thời thân mịn hạt run
da áp vào đây một vùng quen
hơi phả thì thầm lời hoan lạc
sợi tóc kết tơ vàng óng mượt
vào ra từng nhịp khai hoang
mộng cứ cho xuất vào cõi
trầm ngâm điệu ru thanh bình
hãy quay lại và lên dây phím
cho đàn tình rót giọt cô đơn
mình mẩy phơi một đêm trăng thanh
trắng quá nơi vùng trong ngần
hai nhô lên từ miền thương nhớ
một sâu chìm vào vịnh thâm ân
môi em cắn một tinh hoa nguyên
đưa vào anh một nửa lời thành
một nửa bỗng tan theo gió
còn nhớ gì cũng chỉ mùi hương
muốn say đêm nay hay đêm nao
mà về nhè nhẹ như chiêm bao
trong sâu thẳm môi vừa qua đó
chạm phải hồng hoa chờ hư hao
(SG 21/8/2020)
Thứ Sáu, 07/05/2021

