Về lối tịnh
vụn nát đôi môi
chảy ra suối tóc như huyền
dài phủ kéo xuống
vùng đó mọng vẫn tươi
hai mươi lăm năm sợi thương
ủ trong mộng diệu kỳ
mong ánh mắt vọng
lấp lánh mầm sinh
hữu ngập sâu nơi ấy
vùng này cô liêu chờ sương
nương nhờ thiên nữ
vượt sóng trung vào đây
một thời trầm tư về sáu cõi
giờ chỉ còn em một cõi
nam cư
và tâm như gặp nhau trong
vô định
ngọ thiên nổ thành ngàn
đóa phù dung
rớt trên bước chân lạ
tuổi xuân em rẽ về
lối tịnh
hôn gót ảo
vạt áo lam che vùng chiêm bao
hồi luân từng nhịp đổi màu
đêm tịch mịch
nằm say trên vịnh trăng
hoang dã
chợt chảy ra hai thiên hà
trôi lạc vào vô định
bay lên
và vô tình rơi xuống
tận đáy lời và thân xác
như như
(SG 15/3/2018)
Thứ Năm, 15/03/2018