Xuân non
này sợi tơ
kết vào đôi tim
xuân non nở
môi mềm trên phím
đàn chiều đông
ta vẫn đi tìm
nhớ môi diệu
một thời không đến
mờ mịt ta bơi
trên lối mù
nào vùng hiu hắt
bóng trăng thu
muốn vào cõi ấy
tìm nhan sắc
không có em
trời bỗng hoang vu
đồi tươi và vịnh không
thơm quá
suối ngân tắm mát
đời bơ vơ
ta vụng dại
một thời mới đến
nhập vào nơi
huyền cốc tan nhòa
tan chảy vào miền
ao ước ấy
ảo và mơ
vỡ vụn trên mi
ngọt quá lần hôn
em vội vã
ướt châu thân
ướt cả đất trời
(SG 30/11/2018)
Thứ Sáu, 30/11/2018

